Nói thiệt với các bạn là hồi đầu viết truyện là tại vì quá “bồ kết” những anh nam chính trong các quyển ngôn tình Trung Quốc. Mình từng là “fan ruột” của các trang blog edit/dịch truyện Trung online nè. Không ngày nào là mình không lạch xạch mò lên mạng đọc truyện Trung hết trơn. Đọc rồi mê mệt mấy ảnh quá nên lập tài khoản wordpress để dễ comment =]] (mình lập tài khoản WP ngày 3.3.2011). Thế rồi cũng bởi vì muốn mơ mộng mấy anh đẹp trai xuất hiện ngay tại Việt Nam, mà cụ thể là ở ngay phố núi chỗ mình ở nên mình quyết định cầm bút lên, để trí tưởng tượng bay cao rồi viết hơi bị nhiều truyện. Blog cũ xoá rồi chứ nếu không dẫn link lên cho các bạn đọc.
Quán rượu Tình yêu là truyện đầu tiên của mình, mình viết truyện đó trong vòng một tháng, tưởng không ai đọc nhưng cũng gần 20 comment đó nha, chê dở có, khen hay cũng có. Hồi đó hào hứng lắm, tại vì rãnh mà, đi thực tập tuần ba buổi, có khi tuần đi một buổi, đề tài tốt nghiệp mình chọn cũng không quá khó nên mình có nhiều thời gian để viết. Sau đó là tới các truyện Đạo tặc ghé thăm, Chiếc dù màu xanh da trời, Bong bóng xà phòng, Không sụp hố sao yêu được em… lần lượt được mình viết xong. Bây giờ trên mạng tìm các truyện đó chắc cũng ra đó. Hồi đó mấy đứa em mà mình quen trên mạng cũng hay vào gửi nhận xét, khích lệ rồi ủng hộ nên mình khoái dữ lắm.
Sau khi tốt nghiệp đại học chạy đôn chạy đáo xin việc khắp nơi không được (mình có kể tới tình cảnh này trong truyện ngắn “Người bạn phương xa” đăng trên báo Mực tím), mình lại cầm bút viết hăng say hơn. Có bữa ngồi quài muỗi cắn dữ quá, chung vô mùng viết tiếp. Lúc này vẫn chưa nghĩ gì tới chuyện gửi bản thảo để xuất bản đâu, viết truyện rồi đăng trên mạng, tạm hài lòng với những lượt view dù ít ỏi. Đùng một cái cậu bạn mà mình quen trên mạng xuất bản sách, mình khá bất ngờ. Mình cứ tưởng là cậu bạn ấy đăng truyện trên mạng với mục đích giống như mình thôi chứ, ai ngờ đâu là cậu ấy dự định xuất bản sách từ trước rồi. Hồi đó hình như cuốn “Chị ơi! Anh yêu em” nổi đình nổi đám trên mạng cũng được xuất bản. Thế là mình lọ mọ tìm địa chỉ email của các công ty sách, định bụng “đã nhớ, chờ có bản thảo là gửi”.
Mình bắt đầu viết truyện dài “Mít rụng bị anh” vào khoảng đầu tháng 10 năm 2012. Bận đó tình hình tài chính của mình khá khó khăn, cũng có nhiều chuyện xảy ra với mình, cho nên mình đã rất cố gắng để viết truyện đó với mục tiêu duy nhất là gửi xuất bản. Viết được một nửa bản thảo mình gửi đi, chờ quài không thấy trả lời nên mình gửi email nhận lại bản thảo để chỉnh sửa thì các chị biên tập bảo là “vậy em viết xong rồi gửi luôn nhé”. Lúc mình viết được 50k từ, mình đăng lên mạng để xem phản hồi của bạn đọc như thế nào thì bị chê tả tơi nên mình dẹp luôn, tâm trạng lúc đó vẫn còn rất chán chường và mình không thể nào có thể viết tiếp được nữa dù đã rất cố gắng. Mấy tháng sau đó, vào đầu tháng 3 năm 2013, mình cầm bút viết trở lại, lúc này vẫn đang thất nghiệp (mình thất nghiệp từ tháng 7.2011 đến tháng 7.2013 lận đó các bạn). Tên của cuốn truyện đó là: “Ôm tim anh bỏ chạy”…
Nguyễn Hoàng Diệu Na
21/07/2014